Mình vừa hoàn thành khóa thiền Vipassana 10 ngày tại chùa Hoàng Bà, Hưng Yên
"THẰNG LÂM LẶN ĐÂU MẤT RỒI ?" - Đây là tin nhắn mình nhận được nhiều nhất từ anh em trong suốt 2 tuần vừa qua 10 ngày... - Không sử dụng điện thoại, không liên lạc với thế giới bên ngoài - Không nói chuyện, giao tiếp với bất cứ ai ngoài thầy hướng dẫn và các chú phụ tá (Trên lý thuyết là thế, nhưng đến ngày thứ 4 đa số anh em đã bị cái mồm dẻo quẹo của Lâm dắt đi tùm lum tùm la hết cả ) - Thiền liên tục 10-12 tiếng/ngày - Tĩnh lại để nhìn sâu hơn vào bên trong, để hiểu chính mình Sau khi nhập trường thiền vào ngày 23/10, mình được trải nghiệm thiền Vipassana lần đầu tiên trong đời, chính xác đó là phần mở đầu của phương pháp này: Anapana, quan sát hơi thở. Mục đích của việc này là giúp cho mình ĐỊNH tâm lại. Đọc đến đây, các bạn thử làm một bài test nhỏ nhé: Nhắm mắt lại Hít một hơi thật sâu Sau đó thở ra bằng mũi Dồn tất cả tâm trí để cảm nhận vùng mũi Cảm nhận hơi thở đi vào, hơi thở đi ra Chỉ thế thôi, anh em nào làm liên tục được 1 phút mà tâm trí không hiện ra các hình ảnh khác thì đỉnh chóp, kịch trần luôn :))) Cứ thế, cứ thế, chúng mình thiền suốt hơn một giờ, chỉ chú ý đến hơi thở, không để tâm trí đi lung tung. Chúng ta luôn có các suy nghĩ, kỷ niệm, hình ảnh chạy ngầm trong tâm trí và ta đè nén, che phủ nó bằng điện thoại, công việc, đọc sách, thể thao, chạy bộ,... Chưa một lần mình tĩnh lại và nhìn sâu vào bên trong đến thế. Đêm đầu tiên là một đêm khó ngủ. Về đến phòng, nhắm mắt lại sau khi đặt lưng xuống giường, một loạt các suy nghĩ, hình ảnh, ký ức hiện ra liên tục trong đầu mình. Nó giống như CPU bị ép xung lên anh em ạ, đầu căng ra, chạy hết công suất, rồi mình thiếp đi vì quá mệt Vipassana giúp mình trải nghiệm thực tế các cảm giác trên cơ thể, để hiểu được sự thật, nhìn nhận mọi thứ như nó vốn là, chứ không phải qua lăng kính của bản thân. Dẹp bỏ nhưng ham muốn, kì vọng và ảo tưởng vô lý. Không tụng niệm, không quán tưởng, chỉ đơn thuần là nhìn sâu vào bản thân, hiểu rõ các nguồn gốc, các động cơ thúc đẩy mình hành động trong quá khứ. Nó giúp mình nhìn thấy sự liên kết giữa thân và tâm