#Gạt Bỏ Nỗi Sợ Hãi Năm 2015 năm 19 tuổi khía cạnh tâm linh của tôi được nhen nhóm, tôi không hiểu sao nghĩ lại thời gian đó trong dịp nghỉ hè 2 tháng tôi đã xin gia đình để lên chùa ở, hàng ngày 4h sáng dậy đọc kinh và dọn dẹp chùa cùng các sư cô và các bác cũng lên chùa như tôi. Hồi ấy chỉ có ngồi đọc kinh thôi, mặc dù đọc tôi chẳng hiểu gì cả, nhưng tôi luôn cảm thấy giống như đây là công việc của mình mỗi ngày, không hành thiền, không có một chút nào cả không có ai hướng dẫn ngồi thiền nên có lẽ tôi cũng không nhận được điều gì khi ở đây ngoài việc dọn dẹp chùa.
Sau 2 tháng đó trở lại với cuộc sống, học tập rồi làm thêm, bởi một mình vật lộn với cuộc sống nên đồng tiền đã cuốn tôi đi, đi thực sự xa... cho đến khi tôi đọc được cuốn sách Search inside yourself! Tôi thực hành thiền theo cuốn sách trong sự nghi ngờ vậy mà vẫn có kết quả, rồi đến tháng 11/2021 tôi được người chị mentor của mình thêm vào nhóm Thiền chung cùng thực hành thiền Anapana làm theo hướng dẫn và đương nhiên tôi cũng thiền trong sự nghi ngờ rồi, nhưng lạ lắm, ngày đầu tiên tôi ngồi thiền tôi còn không thể nhắm nổi mắt lại còn rất buồn cười nữa, nhưng tôi vẫn thực hành đều đặn, thời gian đầu anh Việt mở zoom lúc 5:00 mỗi sáng, mãi về sau thì mở lúc 4:00 có tôi, bác Huấn anh Việt a Đức và chị Tuệ Tâm Ngọc chị Hương... tưởng chừng như tôi không thể thế mà một người tăng động như tôi lại ngồi được 2 tiếng, sau đó cùng nghe pháp thoại và nghe chia sẻ của anh chị và các Bác, tôi nhận được nhiều lợi lạc từ những lời chia sẻ của Bác Huấn.
Chị tôi hỏi: "Tại sao mày thấy nghi ngờ và không thích sao mày vẫn làm?"
Thực sự đâu có ai thích làm điều gì đâu, tôi chưa thấy việc gì khó như việc ngồi thiền cả, thời gian đầu tôi như phát điên, tôi chỉ mong hết 1 tiếng thật nhanh, tôi thèm nghe thấy tiếng chuông đó, và mỗi buổi sáng lúc 6:00 sau khi 3 hồi chuông kết thúc nhà tôi lại có một tiếng hét, tôi biết bản thân mình đang phản ứng lại sự khó chịu đó nhưng thực sự tôi cần nó.
Bởi trong sự mông lung và trong nhà thì không có ai thực hành thiền nhiều như mình, hỏi gì cũng không ai biết thời gian đầu thực sự khó khăn với tôi.
Khó khăn ở chỗ cơ thể tôi phản ứng mỗi khi thiền, lúc thì tôi khóc lúc thì như có một lực hút nào đó hút tôi lên trần nhà, lúc thì xoay vòng, lúc thì tôi không thể thở được, càng thiền nhiều tôi thấy mình càng phán xét tất cả hành vi của mọi người, tôi trở nên xấu tính hơn, khi ngồi thiền chỉ cần nghe tiếng động là tôi lại phản ứng lại, thực sự gay gắt...
Tôi đã bỏ cuộc, nhưng may thay những câu hỏi của tôi đã được đáp lại tôi còn nhớ a Đức trả lời là: " Kệ nó thôi, cứ quan sát nó, sao phải khó chịu" haha
Và một lần nữa tôi lại "tin tưởng trong sự nghi ngờ" đăng ký khóa thiền 10 ngày đầu tiên, ờ tôi mong là không được chấp nhận bởi mấy chị trong nhà cũng thế, vậy mà ý trời, một mình tôi được chấp thuận, lần đầu đi xa 1 mình, lần đầu tôi không nói chuyện trong 11 ngày, lần đầu tiên tôi được sống là chính tôi.
Mặc dù đã chuẩn bị trước hẳn 1 thời gian dài nhưng 11 ngày đó thì 2 ngày đầu tiên đầu tôi như nổ tung vậy, tôi không ngủ được ngày nào cả, lên thiền đường ngồi từ 2h sáng, sợ hãi, lo lắng tại sao một người dễ ngủ như mình lại không thể ngủ? tôi đã hỏi sư cô Diệu Liên, sư bảo" đây là điều bình thường, con cứ nhắm mắt và quan sát nó"
Thật vậy và 11 ngày cũng hết, tất cả mọi người ngồi nói chuyện từ 11h đến 14h trưa ngày hôm đó, còn tôi thì không nói gì cả, trong tôi chỉ có một cảm giác là tôi không muốn quay về...
Hôm nay ngồi đây chia sẻ những dòng này tôi nhận ra một điều là tất thảy những gì tôi suy nghĩ đợt thiền đó đều thành sự thật. ^^ tôi nhận được thực sự nhiều lợi lạc, ngoài lợi cho tôi, tôi còn thấy những người xung quanh, những mối quan hệ gần tôi cũng thay đổi.
Tuy nhiên để tốt nhất thì thực sự phải liên tục ngày này qua ngày khác, thiền giống như chạy marathon vậy bền bỉ, giờ đây tôi chắc chắn một điều rằng: "Thiền" sẽ là công việc mà cả cuộc đời tôi phải hoàn thành.
Cuối cùng kết thúc cho câu chuyện của tôi: " Những anh chị nào đang còn nghi ngờ điều gì đó, thì hãy cứ làm đi, chúng ta có quyền nghi ngờ, nhưng hãy cứ làm rồi đến khi nhận được lợi lạc thì những lợi lạc đó sẽ giải đáp cho sự nghi ngờ của chúng ta"
Có 2 sự nghi ngờ
1/ Nghi ngờ không làm nó.
2/ Nghi ngờ để quan sát đa chiều phân tích tách lớp nó để bản thân tiếp tục tiến bộ mỗi ngày.
Tôi chọn sự nghi ngờ số 2.
P/s: Biết ơn anh Đức đã cho đi gần như tất cả những gì anh biết, biết ơn anh chị nhóm thiền chung mỗi ngày đã cùng tinh tấn hành thiền cùng nhau.