THỜI CỦA THƯƠNG HIỆU CÁ NHÂN
Thời này, muốn làm gì cũng phải có thương hiệu cá nhân. Làm startup, kinh doanh doanh nghiệp vừa và nhỏ, muốn trở thành doanh nghiệp được nhiều người biết đến, muốn giá cổ phiếu tăng hay được nhiều người quan tâm, ai cũng phải active trên nhiều kênh truyền thông, đặc biệt là mạng xã hội. Đó là chưa nói đến việc kinh doanh tự do trên môi trường mạng như bán hàng online, sáng tạo nội dung, làm solopreneur cung cấp dịch vụ cho doanh nghiệp và cá nhân, vv. Càng dựa vào truyền thông để kinh doanh và phát triển, người ta càng phải xây dựng thương hiệu cá nhân. Có điều, nhiều bạn nghĩ việc xây dựng thương hiệu cá nhân chỉ liên quan đến cách mình ăn mặc, hình ảnh của mình trên mạng xã hội, hình ảnh bản thân ở nơi công cộng, cách xuất hiện trên báo chí, vv. Vì vậy mà họ luôn tìm tất cả cơ hội để có thể xuất hiện một cách đẹp đẽ nhất, rực rỡ nhất, một cách xinh đẹp và lộng lẫy nhất. Thật ra thì, tất cả những thứ đó tuy cần thiết nhưng chỉ là bề ngoài. Trên thực tế, chúng ta cũng đã nhìn thấy khá nhiều người nổi tiếng với hình ảnh lung linh, lời nói hay ho, chức danh sáng ngời, được truyền thông ca tụng một thời, nay giã tràng xe cát vì thiếu đi cái đạo làm người. Cho nên, điều quan trọng nhất của việc xâ dựng thương hiệu cá nhân là thể hiện con người thật của bạn, thể hiện cá tính, giá trị mà bạn hướng đến, thể hiện mong muốn, giấc mơ mà bạn mang theo. Bạn có thể trau chuốt bề ngoài của mình, nhưng nếu những gì bạn thể hiện ra bên ngoài không nhất quán với giá trị và tâm hồn, với lời bạn nói, với cách bạn làm thì, chẳng bao lâu người ta cũng sẽ nhận ra. Việc nhiều người vỡ mộng vì sự không nhất quán của idol cũng bắt nguồn từ đó. Mạng xã hội với những màn scam cực kỳ quyến rũ của nó cũng khiến cho việc xây dựng thương hiệu cá nhân bỗng trở nên xông xênh với những thứ bề ngoài. Những gì chúng ta nhìn thấy từ hình ảnh online qua filter, hình ảnh đã chọn lựa & chỉnh sửa cho truyền thông, những sự kiện được set up để thao túng tâm lý, sự xa hoa và giàu có đáng thèm khát một cách có chủ đích, vv, tất cả đều có thể chỉ là trò đánh lừa bằng ảo giác. Riết rồi, không biết cái gì là thật, không còn biết ai là đáng tin, nên sự thiếu niềm tin trong xã hội âu cũng là chuyện bình thường.