Đầu tháng bình an, mình kể bạn nghe chuyện sáng nay – khi “học thuật” biến thành “hành thuật” trong một tích tắc!
Chuyện là sáng nay, mình bon bon chạy xe ra ngõ để mua nước, tận hưởng không khí làng quê mát rượi, tay mát ga vít nhẹ, thì tự nhiên...
Nhận biết-Tai nghe thấy tiếng còi bấm inh ỏi,
Nhận biết -Mắt thì lại không thấy bóng dáng chiếc xe nào phía trước,Cảm nhận mách bảo: "Ô, chắc có điều gì đó không lành rồi...",
Cảm giác lạnh sống lưng bỗng lén lút chạy dọc cột sống,
Cảm xúc hốt hoảng nhẹ, chừng 3/10 thôi, nhưng đủ để tim đập “thình thịch"Hành động- hai tay ngay lập tức siết chặt tay lái, bóp phanh giảm tốc độ “cho chắc ăn.”
Chỉ trong tích tắc, một chị gái nhẹ nhàng lướt qua từ trong ngõ. Hai chị em lướt qua đời nhau, mọi thứ lại yên bình trong một ngày kỳ diệu.
Hiểu được cách tâm trí vận hành trong những tình huống như thế này, mình nhận ra rằng, việc luyện tập tâm trí thật sự hữu ích và giúp chúng ta làm chủ được nhiều khoảnh khắc trong cuộc sống. Trở thành "người cưỡi voi" – biết nắm bắt và điều khiển tâm trí mình thật sự là một hành trình đáng giá. Trải nghiệm của bạn thế nào? Có lúc nào bạn thấy mình làm chủ được tâm trí cực ngầu chưa? Cùng chia sẻ thêm nhé!